Xin người chút lửa lạnh non thiêng
(Cảm tác của Miên Như dựa theo Thi phẩm
Chèo vỡ sông trăng và Lửa lạnh non thiêng
của Thi ông Minh Đức Triều Tâm Ảnh)
Chèo vỡ sông trăng và Lửa lạnh non thiêng
của Thi ông Minh Đức Triều Tâm Ảnh)
Đốm lửa cô liêu cháy hoài oan nghiệt”
Một đời ta lẫn lộn việc tới lui
Gần hai vạn, quá nửa đã chôn vùi
Rồi ngó lại, cánh chim buồn bay mỏi
Người đừng hỏi! Xin Người đừng có hỏi
Cớ vì sao khi ném sỏi xuống ao
Là tức thì nhìn thấy ánh trăng chao
Xin thưa thật: Bến bờ mênh mông quá
Con đường quen chừng như nghe xa lạ
Mỗi đi về lòng bỗng thấy vô duyên
Dăm ba chữ lén đọc trước thảo hiên
Trong lòng đã rắp tâm làm Đạo sĩ
Có mần răng xin Người lòng hoan hỷ
Cho lên non thả gió cuốn bay đi
Nếu cơ may gặp “Thượng đế vô tri”
Thì giết quách cho trí tâm thanh thản
Thôi câm đi! Sao cứ hoài lảm nhảm
Chuyện áo cơm được mất của thế nhân
“Nương dâu ... xanh ... sâu bọ tranh dành”
Mà không thấy bóng trăng treo mỏng mảnh
Xông trầm lên! Đọc thơ Triều Tâm Ảnh
Sẽ thấy lòng trút bớt nỗi ưu tư
“Tôi bỏ cuộc? Ừ thì tôi bỏ cuộc!
Tôi ra đi? Ừ thì tôi ra đi
Ai bỏ cuộc và ai không bỏ cuộc
Nhìn trên đầu, mây trắng giục đường phi!”
“Còn ra đi, nghĩa là còn điên dại
Còn yêu người nghĩa là còn quằn quại
Xin một đời rêu cỏ an tri”
Một đời ta lẫn lộn việc tới lui
Gần hai vạn, quá nửa đã chôn vùi
Rồi ngó lại, cánh chim buồn bay mỏi
Người đừng hỏi! Xin Người đừng có hỏi
Cớ vì sao khi ném sỏi xuống ao
Là tức thì nhìn thấy ánh trăng chao
Xin thưa thật: Bến bờ mênh mông quá
Con đường quen chừng như nghe xa lạ
Mỗi đi về lòng bỗng thấy vô duyên
Dăm ba chữ lén đọc trước thảo hiên
Trong lòng đã rắp tâm làm Đạo sĩ
Có mần răng xin Người lòng hoan hỷ
Cho lên non thả gió cuốn bay đi
Nếu cơ may gặp “Thượng đế vô tri”
Thì giết quách cho trí tâm thanh thản
Thôi câm đi! Sao cứ hoài lảm nhảm
Chuyện áo cơm được mất của thế nhân
“Nương dâu ... xanh ... sâu bọ tranh dành”
Mà không thấy bóng trăng treo mỏng mảnh
Xông trầm lên! Đọc thơ Triều Tâm Ảnh
Sẽ thấy lòng trút bớt nỗi ưu tư
“Tôi bỏ cuộc? Ừ thì tôi bỏ cuộc!
Tôi ra đi? Ừ thì tôi ra đi
Ai bỏ cuộc và ai không bỏ cuộc
Nhìn trên đầu, mây trắng giục đường phi!”
“Còn ra đi, nghĩa là còn điên dại
Còn yêu người nghĩa là còn quằn quại
Xin một đời rêu cỏ an tri”
Ghi chú: Những câu trong dấu ngoặc kép trích trong 2 tập Chèo vỡ sông trăng và Lửa lạnh non thiêng.
Bến vắng
Hoài niệm Bến Thơ kính tặng các thi bá:
Hoàng Quân
Nguyệt Đình
Mạnh Hồ
Thùy Bảo
Chiều đông nắng nhạt bến sông thơ
Không gian diệu vợi gió vu vơ
Thuyền ai từng chiếc neo bờ vắng
Thiếu Nguyệt dòng Hương lặng thẫn thờ
Cô gái Huế xưa đã lấy chồng
Tóc vẫn buông dài quá nửa lưng
Xa xăm ánh mắt buồn dìu dịu
Vẫn dáng duyên mai đẹp não nùng
Trách ai hờ hững đã bao năm?
Từ thuở trao nhau ánh thu rằm
Mong manh tựa chiếc vàng chưa rụng
Thương bóng hao gầy, thương mảnh trăng
Con đò năm ấy đã về đâu?
Chở khói sương thu vọng tiếng sầu
Mây lạnh chiều buông bên xứ lạ
Ai thầm trăn trở suốt canh thâu!
Bến vẫn chờ mong khách hữu tình
Trời sao bát ngát tỏa lung linh
Bập bềnh mây trắng con thuyền nhỏ
Đâu bến sông xưa những bóng hình !
Miên Như
4 nhận xét:
Buồn, nghe như là buồn
Cảm rằng buồn… mênh mang
LãoAnh ThânCùLành dùngtới ba chữ buồn luôn.
Sao mấy bửa ni anh MiênNhư và bạnbè hơi nhừrứa,
Thơ Yêuquá nên qua thơ yếu,
'Thơ ơi Thơ, ơi Thơ, Thơ cóbiết, biếtkhông Thơ...'
Nhưng
"Xin Người chút lửa lạnh non thiêng"
...Có mần răng xin Người lòng hoan hỷ"
Xin Người giảithích răng "lửa lạnh",
Để kẻyếuvăn rõ ngọnchồi ...,
(thêm cành lẫn gốc tới rễ luôn càng tốt)
Mà "Sẽ thấy lòng trút bớt nỗi ưu tư"
thì "Lửa lòng anh nónglại rồi ...
Thiềntrà tâmkhỏe mấybạn ơi.
Vậylà MiênNhư bớtnhừ, (dù có hơibuồn)
vì chàngta giờ nhớ và gỏ hơi nhiềulắmđó.
Hìhihihì.
1. Cụ Cù chỉ thấy buồn mà không thấy vui sao???
2. "Lửa lạnh" là chữ của Sư Ông Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Chùa Huyền Không Sơn Thượng Huế, Lang Thang tui chỉ cảm nhận một cách trực tiếp chứ không đủ tầm để giải thích chi được cả, Xin Người ấy thông cảm.
Lang Thang
Trải lòng cho vơi bớt đau thương đi Miên ơi!
Đăng nhận xét