Về với Huế dẫu chưa từng biết Huế
Dòng sông thơ, muôn thuở vẫn còn thơ
Chiều tan trường áo trắng dáng ngây thơ
Em nghiêng nón qua cầu che nắng dọi
Qua Cung ngọc, chín tầng cao vòi vọi
Thềm Quân Vương, một thuở dấu còn ghi
Thoáng Kiệu Rồng ai đã chớp rèm mi
Cho Cung nữ một thời phai vóc liễu
Về với Huế giữa đêm trăng sẽ hiểu
Lụa đằng vân lãng tãng suốt dòng Hương
Núi Ngự Bình thấp thoáng giữa màn sương
Huế lặng lẽ cho thơ trào khóe mắt,
Huế ít nói nên thêm càng sâu sắc
Vì Hương Giang mũm mĩm lặng lờ trôi
Cốn Thanh Long bên lở lại bên bồi
Bởi có lúc Huế hờn con nước dẫy
Huế già cỗi nhưng Huế là thế đấy
Bước thơ về Huế nở một vòng xuân
Tay trong tay, Bến nước hỏi thì thầm
Răng lâu rứa - em không về thăm Huế?
Viễn khách tần ngần canh tàn, trăng xế
Bỗng chèo khuya - ai hát giữa sông trăng:
À ơi !
"Chiều chiều trước bến Văn Lâu
Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm
...ai nhớ, ai trông..."
Ai đi biển bắc, biển đông
Nhớ về soi bóng dòng sông thuở nào.
Nguyệt Đình
Dòng sông thơ, muôn thuở vẫn còn thơ
Chiều tan trường áo trắng dáng ngây thơ
Em nghiêng nón qua cầu che nắng dọi
Qua Cung ngọc, chín tầng cao vòi vọi
Thềm Quân Vương, một thuở dấu còn ghi
Thoáng Kiệu Rồng ai đã chớp rèm mi
Cho Cung nữ một thời phai vóc liễu
Về với Huế giữa đêm trăng sẽ hiểu
Lụa đằng vân lãng tãng suốt dòng Hương
Núi Ngự Bình thấp thoáng giữa màn sương
Huế lặng lẽ cho thơ trào khóe mắt,
Huế ít nói nên thêm càng sâu sắc
Vì Hương Giang mũm mĩm lặng lờ trôi
Cốn Thanh Long bên lở lại bên bồi
Bởi có lúc Huế hờn con nước dẫy
Huế già cỗi nhưng Huế là thế đấy
Bước thơ về Huế nở một vòng xuân
Tay trong tay, Bến nước hỏi thì thầm
Răng lâu rứa - em không về thăm Huế?
Viễn khách tần ngần canh tàn, trăng xế
Bỗng chèo khuya - ai hát giữa sông trăng:
À ơi !
"Chiều chiều trước bến Văn Lâu
Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm
...ai nhớ, ai trông..."
Ai đi biển bắc, biển đông
Nhớ về soi bóng dòng sông thuở nào.
Nguyệt Đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét