Vách ai thơ đã kín rồi
Mà sao lòng vẫn chơi vơi lỡ làng
Mộng đời người đốt vèo tan
Rêu rong kín phủ mấy hàng buồn tênh.
***
**
*
Và bây giờ
Nghêu ngao dăm tiếng theo làn gió
Một giấc mơ màng, mọt giấc say!
Đoạn trường sổ gói tên hoa, Xưa là giọt lệ nay là hạt châu. Phạm Thiên Thư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét