Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Sớ Táo quân 2014






Muôn tâu Thượng đế
Thần là Táo quân
Có áo thiếu quần
Tâu trình chuyện cũ

Kể ra đầy đủ
Chuyện nhậu năm qua
Trước hết chuyện ta
Rồi sau chuyện chúng

Dẫu hơi lúng túng
Nhưng lại thật lòng
Không nói lòng vòng
Cà lăm cà cặp

Từ khi sắp đặt
Tổng quản trao ngôi
Hết việc rồi xôi
Phe ta thất thế

Thói đời mất ghế
Bửa có bửa không
Chạy chọt lung tung
Cuối trào yên phận

Tân Tổng quản nhận
Đại chức oai phong
Cờ phất thong dong
Tuần hành Đại quán

Mù khơi thấp thoáng
Ngất ngưởng chiều chiều
Gió lại gặp diều
Tung hoành chòi một

Kể ra ốt dột
Áp thấp chuông rung
Ly có ly không
Chứng mô tật nấy

Cái tật táy máy
Bên nọ bên tê
Con cà con kê
Thơn lên để xuống

Xảy ra tình huống
Tại quán cà phê
Gọi lộn chị tê
Chuông rung tái mặt

Ba cái chuyện vặt
Tầm vích tầm vang
Lạc địa lang khang
Nghêu ngao ca hát

Gỏ mâm gỏ bát
Bè thấp bè cao
Cười nói xôn xao
Câu quên câu  nhớ

Không phải vô cớ
Ngài cục đường đen
Thùy mị lạ quen
Tấp tấp tóa tóa

Đôi khi ngôn quá
Nổi nóng vài câu
Rồi cũng qua mau
Bởi còn cậu mợ

Vào bàn đi chợ
Toàn gọi rau dưa
Cá thịt lưa thưa
Bún con nước mắm

Nghiêng tai say đắm
Ghé mắt chăm chăm
Chuyện cũ trăm năm
Nói lui nói tới

Chuyển qua việc mới
Chuyên án năm ni
Một lũ teo bi
Pháp quan định tội

Lòi ra phường hội
Hiện rõ nguyên hình
Giữa chốn pháp đình
Một bè cấu kết

Có kẻ phải chết
Có kẻ chung thân
Có chú lần đân
Tìm đường xóa chứng

Thánh thượng linh ứng
Phò hộ Nội ban
Truy lũ nhũng quan
Cúi đầu bó gối
  
Kể ra nguồn cội
Tại cái chế cơ
Xếp kẻ tham vơ
Ăn trên ngồi trốc

Kể ra còn phúc
Hơn xứ củ sâm
Kẻ điếc người câm
Lơ mơ chó gặm

Giờ thần nói dặm
Chuyện xóm Xiêm la
Dân chúng cẩm ca
Hai phe đấu khẩu

Cụ Thép chơi ẩu
Mụ Lắc không ưng
Phía nọ tưng tưng
Phía kia mặc kệ

Tình hình rất tệ
Du lịch tan tành
Bà con nội thành
Làm ăn thất bát

Nhìn qua xóm khác
Xứ sở Cao Miên
Có cụ Thủ Xên
Cầm cương cứng cỏi

Nhờ sang học hỏi
Cụ Xờ bày cho
Chú Sam đâm lo
Chơi bài chạy trốn
Đến ngày mười bốn
Lại phải hầu tòa
Không cáp không quà
Nguy cơ vào khám

Đau thương Tám Tám
Nước Phật hồi sinh
Quyết sách công minh
Thein Sein đắc Tổng

Tàu khựa lúng túng
Hủy bỏ hợp đồng
Điện đóm lung tung
Trên đất chùa Miến

Thần cáo một chuyện
Biển đảo cha ông
Bị lão Tàu khùng
Ăn gian lấn chiếm

Ngoại Bộ lấp liếm
Sợ thế nhỏ con
Không dám ra đòn
Cắn răng chịu nhục

Chúng thần bất lực
Thượng đế xem sao
Có con đường nào
Giúp An Nam quốc

Năm rắn chui mất
Năm ngựa phi sang
Cầu mong cả làng
An bình vui vẻ

Kính chúc sức khỏe
Thượng đế tràn đầy
Cứ đến cuối ngày
Ghé Hương Đào quán

Sớ dài đã chán
Thần cáo! Bai bai!

Giáp Ngọ - 2014
Táo Đồ Bành
Cẩn cáo

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

AK47 và sự hối hận cuối đời




Trung bình cứ 70 người trên thế giới có một người sử dụng AK47. Đây là súng trường thông dụng nhất thế giới.

“Nỗi đau tinh thần của tôi là không thể chịu đựng được. Tôi đã luôn bị dằn vặt bởi cùng một câu hỏi không có lời giải đáp: Có phải khẩu súng trường của tôi đã cướp đi mạng sống của quá nhiều người, nếu quả thực như vậy, tôi - Mikhail Kalashnikov, 94 tuổi, con trai của một người nông dân, một tín đồ công giáo - liệu có phải là người đáng bị nguyền rủa vì cái chết của những sinh linh kia, cho dù đó có là kẻ thù của tôi chăng nữa?”
“Càng sống lâu, càng nhiều câu hỏi xoáy sâu vào đầu óc tôi và tôi càng băn khoăn tự hỏi tại sao Chúa lại để nảy sinh trong con người những mầm mống tội ác của sự tham lam, ích kỷ, lòng ghen tị và thói hung hãn…”, Kalashnikov đặt ra nhiều câu hỏi mang tính triết lý và chiêm nghiệm trong lá thư của mình.
Ký tên - “một kẻ nô lệ của Chúa, nhà thiết kế Mikhail Kalashnikov”.

(Trích từ báo Dân Trí ngày 15/01/2014)