Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Nhạt nét hào hoa

Lâu nay Mien phải lên đỉnh Hoa Sơn quay mặt vào núi để sám hối và luyện công, nên không có điều kiện tham gia blog. Nhớ các bạn rất nhiều, đặc biệt các bạn TP, VK, DQV, Lex, Đại sư huynh, Sư tỷ, các Sư huynh, Sư muội và các anh em bằng hữu. Mien xin khất món nợ này hẹn có ngày báo đáp. Xin tạm chép lại bài thơ cũ thay lời tự tình:

Kể từ bẻ phấn, quẳng nghiên,
Gói trang sách cũ, bó thiên chương vàng.
Kể từ vó ngựa lỡ làng,
Trăng thong dong suối, mây lang thang đồi.
Bên sông bóng hạc chiều vơi,
Nắng gầy đỉnh Ngự, phụng rời rã sương.
Tìm vui đá sỏi công trường,
Hào hoa nhạt nét, phong sương ngất trời.
Lục trong ký ức mù khơi,
Dấu hài kỷ niệm, một thời phôi pha.
Bút nghiên, duyên cũ nhạt nhoà,
Góc hiên lẫn lộn cỏ hoa thế tình.
Đôi khi cảm nghĩa nhân sinh,
Tạc thù chén bạn, chén mình nồng cay.
Ra về lãng đãng men say,
Nửa đêm tỉnh giấc tháng ngày gần xa.
Đôi khi thèm tiếng chim ca,
Lên non bỏ lại âm ba muộn phiền.
Ra đi rừng núi bình yên,
Quay về phố thị đã im lìm rồi.
Gương trăng trở giấc rạng ngời,
Thềm xưa mấy giọt sương rơi mơ hồ.

Miên Như